Lời nhắn gửi
Tôi thường được người ta hỏi là tại sao tôi học ngành bác sĩ thú y, mà lại tham gia vào thế giới của công nghệ máy tính.Sinh mệnh là một quần thể rất nhiều yếu tố đa dạng không thể tóm lược lại làm một được, trong khi đó máy tính lại được xây dựng từ 0 và 1, giống như là như muốn phân định rõ ràng trắng đen tất cả mọi thứ, dù vậy nếu suy nghĩ và tìm hiểu kỹ về đặc trưng của hai bên, tôi tin rằng ta có thể tìm ra được điểm tương đồng giữa chúng, và nhận ra rằng bên nào cũng vô cùng thú vị.Thời học sinh, khi đang thu mình trong phòng nghiên cứu tìm hiểu về protein Interferon, tôi đã bắt gặp bộ ngôn ngữ lập trình BASIC.Thí nghiệm trong phòng nghiên cứu là một công việc vô biên không có điểm dừng, giống như tìm một hạt vàng chôn giữa một sa mạc khổng lồ vậy.So với nó, trong khoa học máy tính bạn chỉ cần viết ra phần mềm, dù có thể có lỗi, nhưng rồi chắc chắn nó sẽ dẫn bạn đến với một kết quả chính xác.Vì lý do đó mà tôi đã cực kỳ hứng thú, say mê lao vào học hỏi BASIC và các ngôn ngữ lập trình khác.Trên cương vị bác sĩ thú y, tôi đã có kinh nghiệm chữa trị lâm sàng, luôn dồn tất cả tâm sức cho việc trị liệu, nhưng rồi tôi cũng từng đau đớn cảm nhận sự bất lực của con người khi thấy những con thú cứ yếu dần rồi chết đi, từng có thời gian tôi lâm vào đau khổ và tuyệt vọng đến không tưởng tượng được.Sự sống không phải như máy tính, không phải là chỉ cần chữa lỗi xong là sẽ lại chạy bình thường được.Sau đó, sau một thời gian suy nghĩ, tôi đã quyết định đổi hướng sự nghiệp, bắt đầu làm kỹ sư hệ thống cho các hãng sản xuất công nghiệp.Tôi đã trải qua thời đại của máy tính lớn Mainframe, hệ điều hành TSS, mô hình máy chủ máy khách, từ khoảng năm 1995 thì bắt đầu tiếp xúc với mạng Internet.Thời điểm đó, tôi đang là trưởng phòng Hệ thống Thông tin của Học viện Máy tính Kyoto, và đã xây dựng trang web đầu tiên của Học viện.Sau đó tôi rời trường, mang sức của mình tham gia vào nhiều dự án, như là các mạng lưới grassroot, đồng thời cũng từng bước phát triển sự nghiệp kỹ sư của mình.Lần này, nhờ duyên số đưa đẩy, tôi lại được đứng trên bục giảng của trường đào tạo sau đại học thuộc nhóm trường của Học viện Máy tính Kyoto. Tôi rất muốn truyền tải cho các học viên nhiều thông tin và kiến thức, đây đều là những điều mà tôi đã tích lũy được sau không biết bao nhiêu lần vấp ngã.
Tôi tin rằng tăng cường năng lực IT (ICT) chính là tăng cường sức mạnh cho toàn nước Nhật nói chung.Các bạn có muốn cùng nhau chiến đấu, cùng nhau vắt óc tìm tòi, cảm nhận được niềm vui khi hoàn thành một dự án, liên tục thách thức bản thân với những điều mới, tạo ra một thế giới vui vẻ hơn với IT (ICT) không?